Sương Anh

Quê Hương Và Biển Cả

Quê hương tôi đất liền trông ra biển
Mây nước trời quấn quít quyện vào nhau
Khi trời trong nước xanh thắm một màu
Dân làng cùng nhau thuyền đi đánh cá

 
Giưã mênh mông tâm hồn yên bình lạ
Chiếc thuyền con êm ả vượt trùng khơi
Nhũng mẻ tôm, cua, cá...dâng cho đời
Nhờ ơn trời được cơm no áo ấm

 
Nhưng có một chiều...nhiều đau thương lắm!
Biển quê hương nước màu đỏ ngập tràn
Cuả bao người vì cuộc sống...gian nan
Thân xác trôi dập dềnh theo dòng nước

 
Bao cuộc đời bị người ta đuổi rượt
Chú, bác, anh...còn nưã những người quen
Bước hoang mang không kể đến thân mềm
Trốn vay bắt...thân chìm sâu đáy biển

 
Đã bao năm...ngỡ đâu đây câu chuyện
Như mới vưà xuất hiện trước mặt ta
Biển dịu êm trông duyên dáng mặn mà
Khi phẩn nộ cũng làm ta khiếp sợ...

 
Sương Anh

Được bạn: vdn 30.3.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Quê Hương Và Biển Cả"